Ninh Bình

CÁC BÀI VIẾT VỀ NINH BÌNH:

VÀI NÉT VỀ THUNG NHAM - NINH BÌNH

CƠM CHÁY THỊT DÊ - SAY MÊ NINH BÌNH

hang múa ninh bình

bích động ninh bình

MÓN NGON NINH BÌNH

THĂM CHÙA BÍCH ĐỘNG - NINH BÌNH

ĐẠP XE NGẮM CẢNH NINH BÌNH

ĐỘNG AN TIÊM - TUYỆT TÌNH CỐC!

ĐI THUYỀN TRÀNG AN

TAM CỐC

"LÀNG THỔ DÂN" NINH BÌNH

BÁI ĐÍNH - NGÔI CHÙA LỚN NHẤT VIỆT NAM

CHÙA NON NƯỚC NINH BÌNH

RỪNG QUỐC GIA CÚC PHƯƠNG

Xúc cảm với Ninh Bình

Có những cảm xúc chẳng thành tên…chợt hiện, chợt tan, xao xuyến, mơn man rồi lại chợt vỡ òa như bong bóng xà phòng. Ninh Bình- ai vẽ lên em cho ta nương náu một chút tâm hồn!

‘Trăm sông cũng về với biển, con sóng bao lâu âu yếm vỗ vào bờ. Ai có đi xa đến tận cùng trời, hằng đêm vẫn nhớ thương về… quê mẹ Ninh Bình’. Những người con của vùng đất cổ kính, đơn giản, mộc mạc như những con sóng chiều lăn tăn xô vào bờ cát bụi. Nhưng ý chí quật cường lắm, tinh thần anh dũng quả cảm bảo vệ vùng đất, vùng trời bình yên cho con cháu mai sau. Cũng chính nơi đây, đã viết lên biết bao cái tên anh hùng của dân tộc. Núi rừng Tam Điệp in hằn chi chít vết chân của Hai Bà Trưng đánh bại lũ quân Đông Hán. Cũng là bức tường thành bảo vệ vùng Thanh Hóa, Nghệ An mà Ngô Quyền cùng với Dương Đình Nghệ dày công đắp thành xây lũy. Dẹp loạn xong 12 sứ quân, Đinh Bộ Lĩnh lập vương triều phong kiến. Dựng kinh đô tại đất Hoa Lư(Ninh Bình). Mỗi lần đến thăm Hoa Lư, lại thêm bội phần kính yêu!

‘Tóc xõa ngực trần tắm gió biển đông. Giữ trọn trong lòng trinh nguyên như rừng Cúc Phương’. Đến với với Ninh Bình, không chỉ đến với cái nắng, cái gió mặn dịu, không chỉ những con người chân chất thật thà, đơn sơ hiếu khách… Mà còn là đến với những ‘bản tình ca tuyệt đẹp nơi núi rừng’, ‘chốn bồng lai tiên cảnh mây mù trắng xóa’.

Tam Cốc

‘Ai đẽo đá để thành Tam Cốc’ – Chạm đến nơi đây, du khách được thả hồn mình bồng bềnh trên chiếc thuyền xuôi theo dòng sông Ngô Đồng. Những áng nước hiền hòa mênh mang giữa hai bên cánh đồng lúa chín ngạt ngào hương vàng. Đàn cò trắng xinh vùi mình tắm gội lấp ló dưỡi những lá sen già. Trong hang tối le lói ánh sáng lấp lánh của bầy tiên ‘nhũ đá’ muôn hình dáng vẻ thi nhau ngó xuống. Thuyền nhè nhẹ trôi để cảm nhận, khắc sâu từng khoảng khoắc thấy mình như tan ra trong làn sương trắng trắng, lạnh lạnh trong hang.

Rừng quốc gia Cúc Phương

‘Mưa nắng thiên thu rừng cây non thành rừng đại ngàn. Rừng bao nhiêu tuổi rừng đâu có nhớ. Sao ta mãi gọi tên em khi đất nước đặt tên cho rừng!’. Khi những cơn mưa ồn ào đi qua. Trả lại cho Cúc Phương mùa nắng vàng khô, mùa của những đàn bướm trắng tung tăng. Mùi hương cỏ dại ngây ngất tan vào trong những nhánh lan rừng nồng nàn, xao xuyến mà e lệ. Đôi chân mệt phờ với những bậc đá dốc ngược leo lên động Người Xưa – một chút khói nhang bay bay như tỏ tấm lòng thành. Anh Sóc nhỏ, chị Vọc già nhanh nhảu leo teo dẫn đường đến cây đại thụ lừng lững hiên ngang một góc trời – Cây Chò Chỉ ngàn năm!

Chùa Bái Đính

Bái Đính lạc giữa lòng những sơn động u minh, giữa chốn núi non hờ hững mây bay gió tản. Là nơi tạo hóa của đất trời ban tặng, nơi hội tụ của linh khí núi sông, của tâm linh con người đất Việt. Đứng trước cửa phật, ta như trút bỏ mọi gánh lo toàn bộn bề chốn nhân sinh.

Phong cảnh Ninh Bình

‘Người về nắng hát ca vui. Vàng đồng lúa chín bùi bùi thơm thơm’. Cánh đồng lúa ở Ninh Bình, khi còn ‘con gái’ chẳng thấy màu xanh, khi về cuối vụ chẳng nom thấy màu vàng. Do nằm giữa những dãy núi đá vôi trắng xóa, rồi lại đen nâu, nhấp nhô đứng ngồi dáng vẻ. Thi thoảng lại thấy lại len lỏi vào những dòng sông lúc quanh lúc co. Lấp lánh màu nước bạc. Đứng trên cao nhìn xuống, cánh đồng nơi đây cứ điểm màu vàng vàng, xanh xanh, rồi lại đen trắng, khi thì lấp lánh xoi mình bên bờ sông kia.

Tuyệt tình cốc Ninh Bình

Giữa chốn thâm sơn cùng cốc nào đó, Ninh Bình đã vẽ lên một ‘Tuyệt Tình Cốc’. Lặng lẽ giữa chốn núi rừng với bao màu sắc lịch sử, có phần ‘kiếm hiệp’. Đặt chân tới đây, bạn sẽ được chiêm ngưỡng được vẻ đẹp lộng lẫy của động An Tiêm. Khi mà cứ quanh năm đắm mình giữa một thung lũng ngập nước, được che chở bởi những vách núi đá trắng đen xen lẫn màu xanh cỏ lá, hoa rừng. Lang thang thêm vài bước nữa, bạn sẽ không khỏi giật mình khi gặp những bác ‘thổ dân’ trong bộ phim Kong. Đang ngồi đan những chiếc nơm cá, rổ tre… Trong chiếc chòi gần đó, có tiếng vài bác ‘thổ dân’ vang vang… ‘Bà à, chiều nay tôi về ăn cơm muộn nha, có nhiều du khách tới chụp ảnh quá, bà đói thì cứ ăn trước nha’... Ôi cảm giác sao mà thân thương, ấm lòng đến thế!

Món ngon Ninh Bình

‘Mùi hương hoa chuối dịu ngọt, ai về Ninh Bình dừng bước ghé thăm’. Đến với cố đô, sẽ thấy thật tiếc nuối khi mà chẳng mang được những món ăn nơi đây về đê khoe khoang. Bát miến Lươn khói bay nghi ngút với vị thơm ngọt của hoa chuối, miếng thịt lươn vàng óng nằm ườn trên những sợi miến nhỏ quanh co điểm thêm vài trái ớt nhỏ.

Vẫn còn nhớ, cái vị thanh ngọt với hương chút lá rừng đâu đó khi mà tự tay khêu từng con Ốc ra khỏi cái ‘hang’ nhẵn thín. Ốc núi ở nơi này có một hương vị rất đặc trưng, không thể nào nhầm lẫn được. Vị Ngọt ngọt, dai giòn và thơm phức mùi thuốc bắc. Bỗng đâu đâu, từ vài bàn bên bay sang thoang thoảng mùi lẩu cá Lăng, mùi của những miếng thịt dê ngây ngất, mùi của những đĩa ếch xào măng cay – ngon quên lối về.

Cái nắng chiều nhè nhẹ, những bông hoa tam giác mạch vẫn đua nhau lả lướt theo gió. Từng bông, từng bông nhỏ xíu, li ti đủ màu trắng, tím, hồng dẫn lối nhau trải dài bất tận dưới con mắt của người nhiếp ảnh. Đâu đó bắt gặp tiếng cười như được mùa của các bác trồng hoa, ánh mắt nhìn xa xăm đầy hứng thú của vị khách nước ngoài, nụ cười vỡ òa trong hạnh phúc của đôi tình nhân trẻ bên chiếc váy trắng tinh khôi.

Không có sản phẩm trong danh mục này.